top of page

Để "chịu nhau" cả đời

Mọi người hay bảo là để chung sống được với nhau thì phải biết/học cách chịu đựng nhau. Mình cũng nghĩ về chuyện này rất nhiều khi tìm kiếm bạn đời.



Quan hệ huyết thống có thể không có sự lựa chọn, chứ bạn thì mình được chọn chứ nhỉ. Với mình, mình thích làm bạn với người mình thích chứ chả ai lại đi làm bạn với người mình không thích cả. Nên muốn làm bạn với nhau, hiểu đơn giản chủ động mong muốn dành nhiều thời gian ở trong cuộc sống của nhau. Bạn đời là yêu quý bạn đến mức muốn dành thời gian cả đời bên nhau luôn.


Ngay cả nếu chúng ta có quan hệ huyết thống, mà nếu không hợp tính cách, nói chuyện dễ gây mâu thẫn tổn thương thì ngoại trừ vì lí do nghĩa vụ (sống chung không gian, phải gặp nhau vì công việc…) thì mình cũng sẽ hạn chế chủ động giao lưu tiếp xúc.


Mình muốn gần gũi bố, gần mẹ, gần gũi người yêu, gần chồng, gần con vì chúng ta yêu quý và muốn ở bên nhau. Ở bên nhau mà vui thì sướng, chứ ở gần nhau mà phải chịu đựng nhau thì khổ lắm.


Không vui mà phải chịu đựng á, thì kể cả người thân sống chung nhà chung phòng thì cũng hạn chế giao tiếp được miếng nào hay miếng nấy (vì không muốn ở gần). Cái cảm giác vì yêu hay lí do gì đó mà phải chịu đựng một người nó khổ sở lắm. Cảm giác nó ấm ức, lúc nào cũng nhịn nhục, hy sinh, tức tối, đau khổ, vật vã nó khó chịu kinh khủng.


Thế làm sao để được ở bên 1 người mà mình không phải chịu đựng họ (dù người đó là bạn bình thường, hay bạn đời) nhỉ? Hay nếu phải chịu đựng, thì làm sao cho chuyện đó dễ dàng hơn một tí?


Mọi người bảo yêu nhau được bền là vì tôi giỏi chịu ông, hay có mình tôi chịu được bà. Hay lúc tán nhau cũng hay đùa là “thế chịu (làm người yêu) anh chưa”. Thế nhưng để chịu được, thì cũng phải xem chuyện chịu đó dễ hay khó (với bản thân mình).


Đối với bản thân mình thì:

*Người khó chịu là người khó để mình chịu đựng được - hay khó chịu đựng được mình.

*Người dễ chịu là người dễ để mình chịu đựng, hay dễ chịu được (các thói hư tật xấu) của mình.


Vậy làm sao để biết (những) người bạn đang ở bên cạnh mình là dễ chịu hay khó chịu? Cái này đơn giản lắm, mình sử dụng định luật bảo toàn năng lượng nhé.


Khi bạn làm gì vui hay ở bên người mà bạn thích á, đi chơi mà nói chuyện vui vẻ tự nhiên thấy người tràn đầy năng lượng. Kể cả giả sử đi hiking leo núi cả ngày mệt nhoài, hay một ngày dọn nhà vất vả từ sáng đến tối mà mình thích chuyện đó thì có thể có mệt, khó gian nan, có khó khăn đấy nhưng mình vẫn cảm thấy rất đã, ngủ rất ngon sau một ngày.


Còn khi bạn ở bên người mà bạn không thích, cảm thấy không thoải mái hay làm gì mà không vui á, tự nhiên thấy tụt mood liền. Kiểu đi chơi với đứa bạn về xong thấy mệt thế, đau đầu thế, không vui, mình cứ phải gồng, thấy mệt mỏi kiệt sức á. Đó là mình khó chịu người ta đó, nên ở gần cứ phải chịu nên mất năng lượng á.


Thế nếu mà ở bên một người lúc thì không vui mất năng lượng, nhưng lúc thì vui có rất nhiều hưng phấn và năng lượng thì tính toán như nào nhờ?


Thế thì mình có một giả thiết, có thể là lúc mình ở gần giao tiếp với họ mà không vui thì thử xem là có phải do mình khó để chịu đựng với họ, nên họ cũng khó để chịu đựng với mình không?


Cái này không phải là đổ lỗi lại lên đầu mình nhé, mà quan điểm sống của mình đơn giản chỉ là hướng đến cái gì tích cực và khả thi. Người ta khó chịu thì mình không sửa được, nhưng nếu sự khó chịu từ mình thì cái này tôi sửa được. Đâu sửa được người khác, chỉ tự sửa bản thân được thôi. Sửa xong biết đâu mình tốt lên, dễ để chịu đựng với họ hơn, hay mình cũng dễ chịu đựng được họ hơn.


Mà nhé, người khó chịu cũng chẳng phải là họ xấu xa, sống lỗi với mình đâu. Đơn giản mình sống khác, họ sống khác. Họ không phù hợp, hay không còn phù hợp với mình thôi. Họ sẽ dễ chịu với người phù hợp họ, và họ không dễ chịu với người không phù hợp với họ. Có thể là đôi khi chúng ta không (còn) hợp nhau (nữa) thôi.


Còn nếu bạn đang ở gần một người khó chịu (với bạn), nhưng vẫn muốn ở cạnh họ cố gắng chịu đựng thì cũng được luôn. Không sao, cũng là một dạng trải nghiệm. Hơi khổ tí nhưng mà cuộc đời nhiều người thích khổ mà. Với cả phải khổ mới biết thế nào là sướng. Giống mình yêu khổ vài lần giờ yêu sướng mới trân trọng thôi. Với cả mình luôn có một câu thần chú: Còn chịu được tức là chưa đủ khổ. Đến đoạn nào khổ quá, hết chịu được thì tự khắc buông thôi.


Mà hãy nhớ, không ai có quyền đối xử với mình như thế trừ khi được mình cho phép. Lý do duy nhất mình còn chịu đựng một người là vì ta còn đang cần gì đó từ họ. Khi hổng còn cần gì ở họ nữa, thì buông liền.


Vậy kết luận rút ra ở đây là, mình có thể làm gì để cải thiện câu chuyện chịu này nhỉ (nếu giả sử bạn đang có vấn đề này)? Mình nhận ra một cái này, hiệu quả với mình. Để không phải chịu đựng thì đừng khó chịu là được, sống dễ chịu hơn một tí.


Dễ chịu hơn với đời,

và tìm đến những người dễ chịu với mình,

Rồi sẽ gặp người dễ chịu,

Và đời sẽ đẹp như mơ


Tác giả: Cô giáo Mto

___

Các khoá học của Viết chữa lành: https://www.vietchualanh.vn/khoa-hoc


Comments


bottom of page