Nữ quyền là một chủ đề mà mình nghe đi nghe lại, nghe rất nhiều trong suốt những năm tháng tuổi trẻ. Ngày xưa đi học, cô giáo có kể cho mình về một cuộc họp nói về bình đẳng giới và nữ quyền ở Châu Âu.
Khi đó, các vị lãnh đạo nữ cùng tham gia, bàn bạc và mang đến rất nhiều vấn đề nóng bỏng để bảo vệ quyền lợi của nữ giới.
Trong cuộc họp đó, có một cô gái đến, nói nhỏ vào tai một người lãnh đạo nữ giới khác vừa lên phát biểu: “Trời bộ váy chị mặc đẹp quá, chị mua ở đâu vậy ạ?”.
Nghe được câu này, người nữ vừa phát biểu lập tức nổi khùng lên.
“Tại sao bước vào một cuộc họp quan trọng như thế này, mà lại không nghiêm túc, không chỉn chu, lại đi quan tâm đến váy váy áo áo? Cứ như thế này thì bao giờ nữ quyền mới chiến thắng được cánh đàn ông?”
Và cô giáo bảo rằng, ví dụ này là một sai lầm điển hình mà mọi người thường nghĩ về nữ quyền.
Nữ quyền, không phải có nghĩa rằng con gái có quyền, hay có năng lực để làm được những thứ mà từ trước đến nay vốn là thế mạnh của con trai. Nó hổng phải hiểu rằng phụ nữ cũng có thể đi làm, có thể làm tổng thống, có thể mạnh mẽ, có thể họp hành, có thể chỉn chu, nghiêm túc, đưa ra chiến lược, quyết định, vân vân và mây mây…
Nếu chúng ta lấy những đức tính nổi trội của đàn ông làm chuẩn mực: điềm tĩnh, mạnh mẽ, dứt khoát, quyết đoán và mục tiêu là phụ nữ cũng làm được điều đó thì đó là tôn vinh nam quyền rồi.
Bởi vì, như thế chẳng khác nào cũng ta không nói rằng những nét phụ nữ thường có như dịu dàng, chăm sóc, yếu đuối, mềm mỏng là không tốt, không có giá trị.
Nữ quyền, theo như mình hiểu là là tôn vinh quyền được làm phụ nữ - là tôn vinh những nét đẹp của phái yếu.
Ngày xưa, chuyện tình cảm của mình bết bát quá. Mình nhận ra mình là một cô gái có nhiều điểm nổi trội - nhưng cũng hơi đàn ông.
Trong công việc và kiếm tiền thì thành công rực rỡ, nhưng trong chuyện tình cảm thì lúc nào mình cũng ghen tị với mấy em bánh bèo cần cả thế giới che chở, hay mấy em thở dài bước xuống đường cái là được các anh đàn ông thi nhau bu vào chăm sóc. Mình ban đầu thì ghét, coi thường, mà sau đó mình nhận ra, mình cũng muốn được mềm yếu, được dựa dẫm, được yêu thương và được mong manh như vậy.
Và mình nghĩ rằng, hay là học về tính nữ, để bản thân mềm mại hơn một tẹo. Biết đâu, chuyện tình cảm sẽ tốt đẹp lên?
Thế là mình đóng tiền đi tham gia một khoá học kiểu về tính nữ của chị Ly Phan. Khoá học đó học offline, có khoảng ít nhiều hơn cũng phải 150-200 người tham gia.
Điều thú vị là khi bắt đầu vào khoá học, bạn sẽ phải…cởi hết đồ của mình ra, và mỗi người chỉ được phát một mảnh vải trắng dài và một sợi dây. Làm sao mặc được thì mặc.
Mình thấy xung quanh các chị em bắt đầu thi nhau thời trang sáng tạo, người quấn khăn kiểu này, bạn thì chế áo kiểu khác. Mình kiểu huhu công chúa mto đâu giỏi chuyện này, nhìn mảnh vải bất lực xong quay ra hỏi các chị gái bên cạnh. Chị gái mới nói rằng em cứ đắp đại lên người đi, đắp sao mình có mảnh vải che thân là được, mau mau còn vào lớp học. Xong tự nhiên ngồi loay hoay thấy mình giống nàng tiên cá Ariel cuốn mảnh vải lên bờ chờ gặp hoàng tử ghê.
Nhưng mà, vui nha.
Nói thật lúc sao bước vào lớp cứ như cái động tiên, đại hội các nữ thần. Ai cũng đều một mảnh vải một sợi dây, điện thoại đồ cá nhân là bị bỏ hết ở ngoài. Ai cũng đẹp, cũng toả sáng long lanh.
Bạn có nhớ xưa xem phim trung quốc kiếm hiệp lên thiên đường gặp các chị em nữ thần không. Cảm giác của mình y chang như vậy, cứ miết mải ngắm các chị em phụ nữ thôi. Mặc dù nó chỉ là một sự chuẩn bị cho lớp học, nhưng tự nhiên mình thấy cũng hay hay, vui vui hay sao á.
Cũng trong khoá học về tính nữ đó nhưng ở một chuyên đề khác của chị Ly Phan, chị giao bài tập là chia nhóm, mỗi nhóm 6-7 người gì đó, và mỗi nhóm được phát cho một đống vòng cổ, dây, dụng cụ các kiểu. Rồi chia lượt, mỗi người một lượt. Đến lượt ai á, thì người đó lên làm công chúa.
Công chúa chỉ được mặc cái quần lót trắng thôi, còn lại là…đeo trang sức. Tất cả những người còn lại đều sẽ xông vào hỗ trợ công chúa, đeo vòng lên người, lên cổ, lên tay, lên chân, nhẫn nhiếc blink blink là gắn đá dính hết lên người, làm sao cho người làm công chúa thật xinh đẹp đi. Và rồi công chúa sẽ được lên sân khấu, có hơn 100 người cùng theo dõi ngưỡng mộ và công chúa sẽ “được” nhảy một bài bất kỳ theo nhạc mà cô giáo chọn.
Mình đúng méo mặt má ơi, vì mình đã vốn không quen làm mấy trò “phụ nữ” này rồi, lại còn phải nhảy trước đám đông, lại mặc mỗi cái quần chíp bé tí hin với một đống lấp lánh trên người.
Cô giáo nói luôn, ai không tham gia hay ngại có thể đi về, nhưng ai ở lại thì cố gắng tham gia.
Cũng có một vài người bỏ về, mình cũng kiểu ừm, hay thôi skip bài tập thực hành này nhỉ.
Lý thuyết mấy bữa học cũng thu thập đủ rồi. Nhưng xong mình gạt đi, bảo má ơi Mto không được hèn như vậy. Bỏ tiền rồi thì học, thì làm. Toàn chị em gái với nhau cả, có gì đâu mà sợ.
Hôm đó, mình cũng ngắm được rất nhiều người xinh đẹp, rất nhiều điều kì diệu, rất nhiều sự toả sáng. Mình nhìn thấy ánh mắt hân hoan của mấy người chị em trong nhóm, bảo chị thích sự blink blink này lắm lắm lắm, lâu lắm rồi mới được đeo nhiều thứ như này lên người.
Có chị gái lên nhảy, rồi oà khóc. Chị nói đã lâu lắm rồi, chị mới lại có cơ hội được múa. Lần cuối chị múa, là từ trước khi bố chị qua đời. Cảm giác cô giáo, vì đã cho chị kết nối lại và có lại cảm giác với tình yêu nhảy múa mà chị đã tự chôn vùi nó vào ký ức từ lâu.
Nhìn các chị lên biểu diễn, nghe các câu chuyện của các chị, ngắm nhìn mọi người đẹp, mình cảm thấy trải nghiệm kỳ diệu lắm. Thôi đỡ sợ đỡ sợ, nên cũng lấy được can đảm khi đến lượt mình làm công chúa.
Mình thấy cái hay nhất trong khoá là thực hành ngay tại chỗ. Lý thuyết không thì không đủ. Quan trọng là thực hành. Làm luôn, thử luôn. Làm cái khác liền.
Và đó là một trải nghiệm rất đặc biệt của mình.
Khi xem phỏng vấn về đoàn làm phim Barbie, mình nghe kể là cô nữ chính kiêm nhà sản xuất Margot Robbie yêu cầu tất cả mọi người tham gia làm phim đều PHẢI MẶC MÀU HỒNG một ngày cố định mỗi tuần. Ai không mặc sẽ bị phạt tiền, và tiền phạt sẽ được dùng để làm từ thiện. Quy luật nghe rất “mean girls code” đúng không ạ. Nghe rất buồn cười.
Thế nhưng, điều thú vị nhất là những thành viên nam của đoàn làm phim dần dần…cực kỳ mê và chờ ngóng “ngày màu hồng” trong tuần. Không phải các thành viên nữ nha, các bạn nam mới là người hứng thú và hào hứng với “quy định” này.
Mình lúc đọc được câu chuyện này thì cảm động lắm. Không chỉ bộ phim có giá trị tôn vinh nữ quyền, mà một nét văn hoá rất nhỏ cũng tôn vinh được màu hồng, một màu sắc rất nữ tính, cũng rất đẹp, cũng rất đáng để mặc, cũng rất đáng để vinh danh.
Ngày đi xem barbie ở hongkong, cả mình và người yêu đều mặc màu hồng. Mình mặc váy công chúa, bạn mặc áo sơ mi hồng, hai người cùng đi trên đường phố cứ có cảm giác như barbie và ken ngoài đời thật vậy. Rất bánh bèo và rất hạnh phúc.
Mình nhận ra rằng, những thứ rườm rà tốn thời gian mà mình hay chê của của phụ nữ, chính là nét đẹp mà.
Mình cũng thích mặc đẹp, trang điểm, blink blink, khen nhau xinh, bánh bèo, điệu đà, hường phấn.
Năm nay, mình đã cho mình có quyền…”để được làm phụ nữ nhiều hơn”.
Khi mình học lớp về tính nữ đó. Cô giáo cũng dạy có ba level của mối quan hệ:
- Level 1: Bạn trai nam tính và bạn gái nữ tính. Cái này giống các mối quan hệ người đẹp và đại gia, đàn ông thì chu cấp còn con gái thì bánh bèo. Điểm yếu của mối quan hệ này là thường hơi nông và không có chiều sâu.
- Level 2: Người phụ nữ độc lập trưởng thành và có chí tiến thủ trong cuộc sống. Người phụ nữ bắt đầu học được “tính nam”, còn người đàn ông cũng bắt đầu có những nét “tính nữ” như biết chia sẻ cuộc sống, làm việc nhà. Tuy nhiên, ở mối quan hệ level 2 này, thông thường hai người sẽ hơi giống…tình đồng chí. Khi phụ nữ nam tính hơn và đàn ông nữ tính đi, chúng ta thường “súng bên súng đầu sát bên đầu, đêm rét chung chăn thành tri kỉ”. Mối quan hệ level 2 cũng là vấn đề khá nhiều chị em đã có người yêu và gia đình đang gặp khi tham gia lớp của cô giáo.
- Level 3: người nam học và hiểu được tính nữ, người nữ học và hiểu được tính nam. Thế nhưng khi ở bên nhau, họ hài hoà và cho phép phần bên trong mình toả sáng. Người nữ có thể mạnh mẽ, nhưng họ cho phép, tin tưởng mình được là phụ nữ, và được mềm yếu bên cạnh người đàn ông của mình. Người đàn ông trong mối quan hệ level 3 cũng có điều kiện và được tin tưởng để mạnh mẽ, quyết đoán và “đàn ông hơn”.
Khi ở bên người yêu mình, mình nhận ra hai năm qua mình làm được nhiều thứ, mở được công ty, đạt được các thành tích, học hành tấn tới, chiến thắng và mạnh mẽ đến vậy vì mình được bồ tạo điều kiện “để làm công chúa bánh bèo”.
Nhờ có thể được tự do, tự tin, thoải mái trở nên mềm yếu, mau nước mắt, đa cảm xúc, dở hơi, hậu đậu, thất thường như một em bánh bèo vô dụng, mình trở nên hiệu quả và toả sáng hơn trong cuộc sống.
Nhờ cho phép phần “mềm yếu” được thể hiện, mình cũng “mạnh mẽ” hơn. Mình được “nữ tính”, nên cũng có điều kiện “nam tính” hơn hẳn.
Thật tuyệt vời khi chúng ta đang sống ở một thời đại, mà chúng ta có thể được toả sáng và tôn vinh cả phần mềm mại, lẫn mạnh mẽ ở bên trong mình.
Và mình nghĩ, điều hạnh phúc nhất của một người phụ nữ là được ở bên một người mà cho phép chúng ta có quyền là “phái yếu”: được yếu đuối, bánh bèo và cưng chiều.
Mặc dù đã hơi muộn sau 8/3, nhưng bài viết này một lần nữa mình chỉ muốn khẳng định. “Yếu đuối, mong manh, chăm sóc, dịu dàng, bánh bèo,….” thực ra tất cả đều rất đẹp, rất kỳ diệu và đáng tôn vinh.
Chúc cho chị em chúng ta sẽ luôn có được sự “nữ tính” bên trong, và được ở bên những người trao ta cơ hội “mãi mãi là phái yếu, được nâng niu, và yêu thương đủ đầy”.
___
Các khoá học của Viết chữa lành: https://www.vietchualanh.vn/khoa-hoc
Comments