top of page

Nỗi sợ thường phản ảnh những gì ta quan tâm hơn

Lớn rồi mới thấy muốn làm gì cũng cần phải cân nhắc nhiều thứ ghê. Đã bao giờ bạn muốn làm một cái gì đó mới nhưng lại thôi vì lo cái này, sợ cái kia ảnh hưởng đến người khác chưa? Lấy ví dụ nhé, bạn đã từng từ chối một lời mời công việc vì lo phải chuyển nơi ở, rời xa bố mẹ chứ? Hay bạn đã từng vì người yêu học trường khác mà thay đổi nguyện vọng chọn trường của mình chưa? Đấy là chưa kể những nỗi sợ nhỏ kiểu không dám nhuộm tóc vì sợ cái nhìn của mọi người, sợ mọi người chê cười nên không dám bày tỏ quan điểm, sợ hãi việc đi du học vì không nỡ để gười yêu ở lại,...


Hôm trước mình có trò chuyện với đứa bạn về chuyện này. Thì bạn ấy mới bảo, ơ, có gì đâu. Người khác là một chuyện thôi chứ mình mới là nhân tố quan trọng nhất, là người quyết định cuối cùng mà. Mình sợ rồi không làm thì chỉ có mình thiệt thôi chứ có ai thiệt đâu. Với lại, nỗi sợ thường phản ánh những gì quan trọng nhất với mình. Chính vì nó quan trọng, nó có ý nghĩa nên mình mới sợ. Chứ đâu có ai đi sợ cái gì không liên quan, không có chút tác động, ảnh hưởng nào đâu phải không? Vậy nên càng sợ thì càng phải làm.


Thật ra vấn đề to hay nhỏ, phức tạp hay đơn giản đều phụ thuộc vào cách mình nhìn nhận hết. Mình càng do dự, chần chừ lâu thì vấn đề càng phức tạp. Thậm chí nhiều lúc mình còn tốn thời gian băn khoăn vô ích để rồi quay lại điểm xuất phát cơ.


Nỗi sợ thường phản ánh những điều chúng mình quan tâm nhất, và cũng là điều mình nên làm nhất. Đôi khi chỉ cần mình thay đổi góc nhìn thôi, nỗi sợ sẽ không còn là vật ngáng chân nữa, mà trở thành cơ hội để bạn vượt qua chính mình và phát triển bản thân đó. Thế nên nghĩ nhiều làm gì, hãy cứ thử và trải nghiệm đi bạn nhé!

Comments


bottom of page