top of page

Làm sao để được sống tự do như ý mình?

Ngày xưa mình không bị bố mẹ giữ đâu, bố mẹ mình thoáng lắm. Bố mẹ đi tây về nên để con cái tự do lựa chọn, muốn gì thì nói, cần gì thì hỏi.


Mình giao tiếp với bố mẹ thường là thông báo con sẽ làm cái này chứ không phải xin phép con muốn làm cái này có được không.


Bản thân là một người con, mình nhận ra đâu phải chuyện gì bố mẹ cũng biết hết được để mà can thiệp, định hướng đúng sai đâu. Nếu ti tỉ tì ti chuyện gì bố mẹ cũng gò ép, định hướng thì mình sẽ chẳng bao giờ học được cách tự đưa ra quyết định, hay tự bản thân nhận biết phải trái.


Mình cũng không thể cứ tối đang đi hẹn hò 10h rồi lại gọi điện “Alo bố ơi thế giờ con cho anh ý hôn thôi hay cho anh ý sờ nữa ạ?”… Đến khi ra đời, bước vào những câu chuyện mà chẳng thể kể được ra, hay đứng trước những thứ mà có khi…bố mẹ cũng chưa từng trải qua, thì làm thế nào?


Vì bố mẹ cho mình tự do, nên bản thân mình cũng phải tự xây dựng sự kỷ luật cho chính mình. Để được tôn trọng ý kiến, quyết định và sống theo bản thân, trước khi để phụ huynh/đời phải nghiêm khắc với mình thì mình tự nghiêm khắc với mình trước. Tự do không phải là thứ tự nhiên được trao mà là do mình tự cố gắng nên giành được đó.


Ví dụ ngày bé, mẹ mình kể mình đi làm bài kiểm tra về 8 điểm thì mẹ mình chưa kịp mắng hay trách gì, tự mình bực bội vì không được điểm 10 trước. Vì bản thân tự ý thức được việc phải học tốt điểm cao rồi, nên bố mẹ khỏi quản phần đó.


Lớn lên, mình ví dụ việc làm freelancer đi. Bản thân mình lần cuối đi làm công sở 8 tiếng là từ năm 2017, lần cuối đi làm thuê nhận lương hàng tháng là từ 2019. Vậy là đã 5 năm nay, mình có thể coi là tự do - không có sếp, không có áp lực, không có deadline (và cũng không có lương luôn).


Nghe thì sung sướng đúng không, nhưng mà bạn ơi đi làm mới là sướng. Bạn không làm thì có người nhắc, deadline thì có người giao người dí, bạn cứ theo sếp và lãnh đạo là được. Còn đã freelance, tức là không có ai bắt hôm nay 8h bạn phải dậy đến công ty cả, cũng không có ai nói ngày hôm nay bạn phải hoàn thành hết phần việc này.


Bạn làm thì làm, không làm nằm nhà chơi cả ngày cũng không sao. Tự bản thân bạn phải là sếp, tự đưa ra deadline, kỉ luật và kết quả cho chính bản thân mình. Làm freelance mới là thứ đòi hỏi bạn nỗ lực và kỉ luật, trước khi có được sự tự do thoải mái mà xã hội hay khoe ra.


Vậy làm sao để không quá áp lực với kỉ luật nhỉ? Làm sao để mình có thể đang như bây giờ mà tự phấn đấu để tốt hơn, chăm chỉ hơn, làm được nhiều việc hơn, trở nên giỏi giang hơn….?


Mình bảo giờ bạn cứ tưởng tượng bạn là sếp của chính mình đi. Bạn đang có KPI yêu cầu bản thân phải tốt lên, hoạt động hiệu quả hơn, kết quả xuất chúng hơn. Nói chung là đang đặt yêu cầu khắt khe với bản thân đó. Thế câu đầu tiên mình hỏi là thế làm được cái đấy thì được cái gì? Bạn sẽ tự thưởng bản thân điều gì?


Chứ giờ bạn cứ tưởng tượng, tự nhiên 1 ngày sếp vào dí việc gấp đôi, đòi mình phải x1.5 năng suất…mà lương thưởng vẫn vậy, thì bạn có động lực làm không? Vừa bị dí, vừa khó, vừa phải nỗ lực…mà lại còn áp lực. Thôi thôi thôi, nghỉ việc hay vừa làm vừa chửi, ghét bản thân và bị đì mình trong ức chế chứ. Cách này với mình là gây thiệt hại nhiều hơn hiệu quả.


Thế mình, mình luôn có cơ chế tự khen thưởng và ghi nhận chính mình. Đây cũng là điều quan trọng nhất để mình tiếp tục cố gắng mỗi ngày. Nếu có tương lai tươi đẹp để hướng đến như “làm hết bài tập tiếng trung thì sẽ được ăn một cục kẹo”, “làm việc chăm chỉ 3 tháng ra được khoá học sẽ được thưởng chuyến đi chơi” thì mình sẽ hừng hực khí thế làm việc lắm.


Cơ mà nếu bản thân mình là người sếp dễ dãi, kiểu hôm nay lười quá thôi không sao mình cũng cần nghỉ ngơi, thôi tối nay tự thưởng cho xem tiktok 3 tiếng, mai vẫn buồn thôi thưởng cho thêm chuyến đi chơi….thì cũng nhanh toang lắm.


Mình mê ăn uống, mê đồ ngọt. Tự thưởng mà mình hay cho bản thân nhất là ăn ngon. Nên cân nặng cũng là một thước đo kỉ luật xem mình có đang “chiều chuộng” bản thân quá đà không. Cứ khi nào bước lên cân mà thấy ối zời ơi số gì mà to thế này là mình tự biết, ồ ồ ồ không được, đang không ổn, đi tập thể dục ngay, ăn uống tém tém lại. Còn lúc nào mà lên cân cân nặng ổn áp, cả tuần đều đi gym đi bơi thì không có lý do gì không mua ngay chiếc bánh ngọt tự thưởng cho sự cố gắng của bản thân mình rồi. Nói chung bạn nên có một thước đo tự đặt ra, để biết mình đang đi đúng hướng hay không.


Ngoài ra, bản thân mình cũng hay có thói quen làm trước đi, vì kỷ luật tự mình đặt cho mình nó sẽ theo ý mình (tức là vẫn có cảm giác tự do lựa chọn) vẫn thoải mái hơn kỷ luật người khác đặt cho mình.


Mình lấy ví dụ đợt này mình đang theo cái thử thách 30 ngày viết 30 bài đi. Mình thấy các bạn trong lớp toàn chạy deadline trong đêm, gần sát giờ rồi vừa khóc vừa làm vừa nộp. Kiểu bị dí, vẫn làm được thôi nhưng cá nhân với mình cái đó nhiều khi sẽ rất áp lực.


Mình hổng có như vậy, ngay từ lúc bắt đầu ngày 1 mình viết dư ra một bài luôn. Tức là ngay từ khi bắt đầu challenge mình đã tự cộng cho mình 1 ngày nghỉ phép bất kì, để nếu hôm nào ốm đau mệt mỏi thì có sẵn “phép” để được nghỉ ngơi. Có phép thì nếu giả sử một ngày không làm được thì cũng là mình đã “mua phép” sẵn rồi, vẫn thoải mái không sao chứ không bị cảm giác buồn bã vì lố deadline. Challenge thực ra chỉ cần 25 bài là pass, nên thực ra mình còn có 5 ngày phép nữa được dùng.


Không chỉ vậy, mình biết trước là 2-3 hôm nữa mình sẽ bận đi du lịch, thì một ngày mình dí luôn, viết sẵn 3 bài đi. Thì mai đi du lịch, chẳng may bận rộn quá thì cũng không bị áp lực chuyện này. Nếu lúc đi du lịch có cảm hứng, dành ra 30’ viết thì lại càng tốt, bài viết lúc có hứng sẽ hay, mà lại dư KPI. Vừa vẫn ép sức ngày nào cũng viết, mà lại không quá áp lực ngoại cảnh vì mình đã áp lực nội tại đi trước rồi:))). Mà cảm giác tự mình áp lực hôm nay phải viết nó vẫn khác với việc ban tổ chức áp lực nên phải viết nhé, xuất phát từ bên trong nó khác lắm à nha.


Cứ với cách làm đi, đến giờ đi quá nửa challenge 30 ngày rồi mình luôn trong tâm thế hoàn thành sớm, dư ngày nghỉ phép, viết khi có hứng, dư bài đăng, không có áp lực deadline mà đôi khi còn bỏ được 1 bài mình thấy cũng bình thường để đăng bài chất lượng hơn. Làm rất tự do thoải mái, không khó khăn gì, viết tằng tằng bài nào cũng dài như núi. Kết quả cũng okela (quy định min 200 chữ 1 bài thôi, mình toàn viết 2000 chữ ++. Mình hoàn toàn có thể lấy bất cứ bài nào từng viết chia phần ra thành 2-3 bài cho 2-3 bài, nhưng cũng chả cần, chuyện nhỏ, muỗi chấp luôn).


Chưa kể nhờ 30 ngày viết 30 bài, mình ít nhiều gì đã tự sản xuất ra được content podcast cho nửa năm tới. Xong tháng này viết 30 bài, tháng 4 mình dành 1 tuần thu hết podcast là nửa năm tới mình chơi trong vui vẻ, vì sức mình đã làm hết phần việc KPI của nửa năm rồi. Mở đầu năm 2024 làm việc hiệu quả và kỷ luật, cũng chỉ hướng tới mục tiêu được ăn chơi nhảy múa tận hưởng cuộc đời nhiều hơn hí hí hí.


Tóm lại, kết luận cuối cùng của mình là để có thể tự do thì đầu tiên cần kỷ luật. Để có kỷ luật thì cần phải có vui sướng. Nhưng kỷ luật, cũng chính là yếu tố quan trọng nhất để chúng ta có thể tự do cả đời và vui sướng lâu dài. Chúc các bạn một cuộc sống thật tự do và vui sướng hihi.

____

Các khoá học của Viết chữa lành: https://www.vietchualanh.vn/khoa-hoc


Comments


bottom of page