top of page

Chúng ta chỉ thực sự tổn thương ở giây phút phải giả vờ rằng mình vẫn ổn

(Tôi cứ nghĩ yêu là để hạnh phúc - Gia Đoàn)


Không biết có ai giống mình không? Có một thời gian mình hay tự huyễn hoặc bản thân bằng những lời kiểu “không sao đâu”, “đừng nghĩ nhiều”, “không quan trọng đến thế đâu”, “ổn mà’,… Nhưng khi đó mình không biết rằng đa phần những lời “nói dối ngọt ngào” giả vờ rằng mình vẫn ổn ấy chỉ có hiệu quả trong thời gian rất ngắn. Để rồi sau mỗi lần mình nén xuống những cảm xúc, nỗi đau ấy thì chúng càng chồng chéo, càng rắc rối và không lối thoát. Cứ như thể bơm mãi một trái bóng căng phồng vậy. Mình cứ bơm mãi, bơm mãi những tiêu cực, giấu kín vào cái túi đấy, rồi đến một ngày nó sẽ vỡ oà khi nào chẳng hay.


Tại sao khi đó mình lại giả vờ là mình vẫn ổn? Tại sao không ổn mà không dám nói ra? Đến bây giờ nhìn lại, mình mới nhận ra rằng, có lẽ lí do thật sự khiến mình không dám đối mặt với chúng là bởi mình sợ khi phải gánh chịu hệ luỵ của cảm xúc đó. Mình sợ rằng việc nói ra chỉ khiến mọi thứ tồi tệ hơn. Mình sợ rằng mất sẽ nhiều hơn là được. Bởi đã có lúc, mình nhìn thấy người khác không kiềm chế được nỗi đau, cơn giận của họ và khiến không chỉ họ mà cả những người khác cũng tổn thương lây. Mình sợ hãi và không muốn bản thân cũng rơi vào trạng thái như vậy.


Vậy phải làm sao giờ? Có một cách tuy đơn giản nhưng rất hiệu quả mà mình học được sau này chính là: không ổn thì cứ nhận là không ổn. Bạn buồn, bạn giận dữ và thất vọng, đó là những cảm xúc hoàn toàn bình thường, chẳng việc gì phải che giấu cả. Cứ chân thành, dám đối mặt với những cảm xúc ấy thay vì trốn tránh chúng. Thậm chí, cứ “phát tiết” hết sức có thể cũng được. Khi đã đủ can đảm đối diện trực tiếp bạn sẽ nhận ra rằng à, thì ra cảm xúc tiêu cực cũng không đáng sợ đến vậy. Bên cạnh đó, việc dành thời gian quan tâm, giải quyết những mầm mống tiêu cực từ đầu vẫn đỡ hơn là chờ đến khi chúng đã bén rễ sâu mới xử lí đó bạn à.


Thực lòng với cảm xúc của mình chưa bao giờ là một điều dễ dàng cả, nhất là khi chúng ta đang rơi vào trạng thái buồn bã, đau khổ hay giận dữ. Thế nhưng trốn tránh chúng chỉ khiến mọi chuyện tồi tệ hơn thôi. Chúng mình đều là người trần mắt thịt, đều biết buồn, biết đau, vậy sao phải giả vờ rằng mình ổn khi thực chất không phải vậy nhỉ?Dù là khi bạn vui, bạn buồn hay không ổn thì hãy cứ nói thật rõ ra bạn nhé!


Mong rằng mỗi ngày thức dậy chúng mình đều có thể nở nụ cười hạnh phúc thật tươi, an yên từ tận đáy lòng.

Comments


bottom of page