Năng lượng sáng tạo - nghe thì sẽ giống như một thứ không quá hấp dẫn, nhưng mình sẽ dùng một từ khác dễ hiểu hơn, đấy là đứa trẻ bên trong. Nếu mọi người thử nhớ lại thì khi ta là một đứa trẻ, ta đều rất thuần khiết, vô tư, dễ thương, dễ buồn và dễ vui.
Ta từng rất nghịch ngợm, thông minh, luôn có trò gì đó để chơi. Ta cũng từng rất sáng tạo và sống vui vẻ lúc còn nhỏ. Mọi người để ý bọn trẻ con kể cả vừa khóc lóc hoặc tổn thương về bố mẹ, nó vẫn có sức để cười đùa vui chơi mấy tiếng sau. Mặc dù cảm xúc của trẻ con thất thường, nhạy cảm, mau vui mau buồn. Nhưng chính sự đa dạng về cảm xúc đấy mới là thứ khiến chúng mình sống một cuộc đời thú vị hơn. Những lúc mà mình cảm thấy chán đời ý, thường là do mình không cảm nhận được nhiều, kiểu bị chai sạn.
Thế cái gì khiến trẻ con vui vẻ ngay sau khi buồn được giỏi thế? Mình nghĩ thế này. Cứ tạm hiểu là chúng ta đầu thai và bắt đầu kiếp sống này với một linh hồn hoàn toàn thuần khiết. Thời khắc mẹ sinh ra mình cũng là thời khắc toàn bộ năng lượng của đất trời dồn vào mình. Khi ấy mình mang trong mình một năng lượng sáng tạo rất lớn. (Mẹ tạo ra mình chính là sự sáng tạo của mẹ, sáng tạo nó còn là động từ). Khi mình còn nhỏ thì bên trong mình còn khá là dư cái năng lượng đấy nên mình sống rất vui. Kể cả mình có vừa tổn thương khóc nguyên đêm thì hôm sau vẫn vui được vì vẫn còn năng lượng. Nhưng khi mình trưởng thành, mình đã tiêu tốn dần dần cái năng lượng bên trong đó đi. Mình mất dần khả năng tự phục hồi tinh thần sau biến cố. Nên bắt đầu từ tuổi 30 là mình dễ bị khủng hoảng và thấy đời như @#%$#%
Liệu pháp viết, và các bài tập Art Therapy - sử dụng nghệ thuật để giải phóng cảm xúc chính là cách giúp mình tiếp cận và phục hồi cái nguồn năng lượng đấy! Không phải là có năng lượng đó rồi thì mình hết sạch buồn không bao giờ buồn. Mình vẫn buồn, nhưng mình có thể hạnh phúc ngay ngày hôm sau. Mình không còn cảm thấy "buồn" là cái gì đó nghiêm trọng. Mình sẵn sàng được "buồn". Và quan trọng hơn, mình thông minh, dũng cảm, sáng tạo, yêu đời, thú vị, khám phá, tò mò, hạnh phúc, thuần khiết như khi mình còn nhỏ. Thế mọi người đã sẵn sàng để được như thế chưa?
Nếu rồi, đừng quên thực hành liệu pháp viết Chúng mình ở đây đã tiêu tốn mất năng lượng nguyên sơ đó ít nhất 28 năm rồi. Bớt ra có vài tuần để phục hồi thì cũng không lỗ tí nào. Không bây giờ thì bao giờ? Nên mọi người cùng nhau cố lên nhé!
Comments